Chiều nay tôi dẫn một mình tôi,
Thơ thẩn vườn cây, đậu nụ chồi,
Gặp người thiếu nữ choàng mây trắng,
Rớt lệ sương, thầm kể nỗi đời.
Em kể xưa em ở với cha,
Mẹ em theo bạn, mãi phương xa
Cảnh nghèo, tình vỡ, cha ôm hận
Cờ bạc, nợ nần, đuổi con ra.
Bơ vơ, em tìm nhà ngoại, nội
Cầu xin nương náu, chút thương tình
Nào ngờ lạnh giá, cửa im đóng
Khản cổ kêu gào, vẫn lặng thinh.
Em biết về đâu, tuổi mười ba
Mảnh mai thân vóc, sức chưa ra
Cực thân, tìm chốn sâu sông nước
Gieo mình, hóa kiếp yểu, mệnh hoa.
Phảng phất hương bay, chồi bung lá
Mây bổng nhẹ theo bóng chiều xa
Tôi lại dẫn tôi về tục thế
Nhớ Tố Như, khóc phận má đào.
Ngày 17/7/2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét