Mây vần gió cuộn tuôn mưa
Đường xưa trắng nước, sông xưa bờ tràn
Đò xưa khuất nẻo sang ngang
Người xưa khuất trong đa đoan tình người
Tôi xưa nông nổi cuộc chơi,
Để em xưa đã chân trời xa xôi.
Mây đưa, gió đẩy, nước trôi
Niềm xưa nhớ, để chơi vơi nỗi buồn!
Ngày 27/7/2014

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét