Lúc ở nhà, khổ đau mẹ chịu
Đến nhà người, con chịu khổ đau
Làm dâu bao nỗi u sầu
Vài câu than thở, mong cầu nhẹ thân
Chán thay thân làm dâu
Mừng vui thì ít, khổ đau thì nhiều
Mẹ chồng vốn được nói điêu
Suốt ngày soi xét ra điều dạy khôn
Giữa nhà sừng sững bố chồng
Tự cho cái thế độc tôn độc quyền
Còn chồng mình, nghĩ lại điên
Biếng lười nhu nhược dựa quyền mẹ cha
Việc cơ quan đến việc nhà
Làm như mèo mửa, nói ra rồng trèo
Tiền lương chê bủng chê beo
Về nhà hậm hực lèo nhèo vợ con
Chút sĩ diện cũng chẳng còn
Nghe hơi có cỗ vội bon đến liền
Hùng hục ăn uống như điên
Nói cười sằng sặc liên miên cả ngày
Con viêm phổi, vợ đau tay
Chửi bới mắng nhiếc"ông nay phải hầu! "
Lũ em chồng lại càu nhàu
Ra vào ngấm nguýt "giả đau đấy mà!"
Nuốt vội giọt lệ vừa sa
Ôm con xin được về nhà mẹ cha.
Nhìn con cháu, thắt lòng già
Giận mình trót gả vào nhà tác oai
Con ta xinh đẹp, chẳng sai!
Hỏi ai hành hạ thành ra thế này
Thôi thì còn sống là may
Ruột rà máu mủ từ rày ta nuôi
Bao giờ bệnh tật khỏi lui
Ta đưa sang đó lựa lời nói khuyên
Nếu như họ lại nổi điên
Ta cho con bỏ, ở riêng nhẹ người
Con đừng khóc lóc than trời
Cũng đừng tự trách tự vơ tội mình
Nhà họ đã nỡ cạn tình
Con đừng cố níu để mình tủi đau .
Đời con dài rộng mai sau
Chăm chỉ có chí càng mau trưởng thành
Con con sau sẽ thành danh
Mẹ con tận hưởng phúc lành về sau...
Mẹ ơi con vẫn thấy đau
Vẫn không biết được về sau thế nào?
Ngày 15/10/2014

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét