Tưởng rằng chị đã lấy chồng
Ngày mai kiệu rước quê chồng- Lâm Thanh
Nào ngờ trằn trọc năm canh
Gọi em dậy, rút lòng thành gửi trao...
Chị ơi duyên phận má đào
Em thơ chưa tỏ nói sao cho rành?
Biết chị tài sắc nghiêng thành
Hoa ghen kém thắm, liễu xanh ủ sầu.
Kim Kiều tình nặng bấy lâu
Em thay chị, liệu duyên sau có vừa?
Chị trao em mối tơ thừa
Gả mình lấy bạc để đưa cha về.
Nhưng thay chị, giữ lời thề
Chàng Kim có chịu khi về đón em?
Dù rằng duyên mới có êm
Chàng sao tránh khỏi trong đêm nhớ thầm
Em dù chăm chút tình thâm
Cũng đâu có được tri âm cùng chàng?...
Chi đi dẫu có nhàn an
Cũng thân làm lẽ, bẽ bàng lắm thay!
Chiều chiều nhìn chốn chân mây
Hồn theo cánh gió về đây với chàng
Để chàng trong lúc mơ màng
Bên em gọi chị, bàng hoàng tim em...
Sao còn hạnh phúc ấm êm
Thân em rồi cũng nhiều đêm lệ sầu...
Thương chị, bao nỗi lo âu
Xót chị vì mối tình sâu không thành
Nghe chị, em chối không đành
Duyên em nhận, mà lòng lành quặn đau...
Ngày 04/03/2015

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét