Powered By Blogger

Thứ Năm, 26 tháng 3, 2015

"Vợ nhặt" (Nhân vật của Kim Lân trong tác phẩm cùng tên)

          Giữa khi đói khát cơ hàn
Được anh chia sẻ, chứa chan ân tình                                     Bát bánh đúc- đủ để tin
Nguyện làm vợ nhặt, ta mình phu thê

       Túp lều rúm ró chốn quê
Tung hoành rác rười, lối về cỏ lan
       Kìm lòng, nén tiếng thở than
Đói nghèo, thôi phải cùng chàng từ đây...
    Ngóng nhìn sau lũy tre mây
Kia rồi, dáng mẹ cõng đầy khổ đau.
     Nhìn mẹ bao nỗi âu sầu
Bởi nay đói khát, mai sau khôn lường.
     Thôi thì trời định tơ vương
Con về, mong mẹ hãy thương vài phần...
     Nghẹn ngào, được mẹ ân cần
Các con nên vậy, mẹ đây mừng lòng
     Qua cơn đói khổ long đong
Sẽ rồi khấm khá, thỏa mong tháng ngày...
    Đêm đầu tiên, suốt canh chày
Tiếng ai hờ khóc chất đầy tang thương...
    Phương đông chưa tỏa ánh dương
Chị cùng mẹ dậy, dọn vườn quét sân...
       Nỗi lo âu, vợi nguôi dần
Mâm cơm cám cháo, quây quần bên nhau
       Lắng nghe mẹ nói về sau
Qua đói khổ, sướng vui mau đến nhà...
        Bỗng dồn trống thuế lan xa
Hoảng bay đàn quạ trốn vào trong mây
       Chị nhớ lại, việc mới đây
Việt Minh kháng Nhật cứu dân bần hàn
         Phất cao cờ đỏ sao vàng
Người nghèo cùng nổi can qua diệt thù...

       Nhìn lên mây xám âm u
Mong mai tới là mùa thu đổi đời...

                                                Ngày 26/3/2015
 






  

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét