Ngồi buồn ta nhận ra ta
Một thân chát mặn ngụp sa cõi người
Một thân chát mặn ngụp sa cõi người
Đường đi mù mịt xa vời
Chẳng ai chung lối, giữa đời cô đơn
Nhìn lên, vàng vọt trăng mòn
Qua vùng sáng tối chon von thượng ngàn
Mệt mỏi lê bước trần gian
Gặp cơn lốc cuốn, gian nan khốn cùng.
Trầm trong bể khổ muôn trùng
Trầm trong bể khổ muôn trùng
Bình yên là bến cuối cùng, chốn nao?
Đau lòng hỏi vọng trời cao
Trần gian liệu có chốn nào bình yên?
Ngày 21/7/2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét