Powered By Blogger

Thứ Sáu, 18 tháng 9, 2015

Hai nửa

(Thầm tặng NTBL)

Kết hôn rồi, ta cứ tưởng nên đôi
Với một nửa (thiên hạ luôn nói thế!)
Nào ngờ, cuộc sống gia đình không như người vẫn kể
Lần đầu tiên trong đời, sao chát mặn bờ môi?

Thời son trẻ theo gió vội vàng trôi?
Chút lãng mạn, chẳng còn dâng ánh mắt
Má nám, hằn in nỗi buồn se sắt
Dáng liễu hao mòn, thấm thía nỗi đơn côi

Hai nửa gắn lại, cứ tưởng thành đôi
Sẽ đầy đặn- một vầng trăng hạnh phúc
Nào ngờ, mới đó, đã mòn hao đường chắp
Nửa nọ nửa kia, xô lệch, rã rời

Rồi gồng mình đậy che trước mắt người đời
Hạnh phúc tàn, phủ tấm khăn lụa đỏ
Thiên hạ nhìn vào, tiếng trầm trồ to nhỏ
Ta phô diễn nụ cười mà thắt quặn tim đau.

Đóng cửa, ta lại dằn vặt nhau
Nửa nọ, nửa kia, ngược xoay hình đối lập
Mỗi người với một khoảng rỗng không vô tận
Tấm lụa đỏ bây giờ, nhuộm tối nỗi u sầu

Thôi cố làm gì, hãy vì cuộc sống mai sau
Đừng ràng buộc nhau, để rộng đường hai ngả
Những gì trải qua, do chúng ta cứ ngỡ
Là nửa của nhau, nên lỗi mối duyên đầu.

Chia tay rồi, ta cầu nguyện cho nhau
Mỗi người sẽ tìm được riêng cho mình một nửa
Lỡ một lần rồi, lần sau sẽ lâu bền đôi lứa
Hạnh phúc tìm về, sưởi ấm trong tim.


                                                              Ngày 18/9/2015










Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét