Đã mang tiếng là dại
Ngơ ngác mọc bên đường
Chẳng thấy ai vấn vương
Dù khoe màu biếc tím
Rồi một chiều thu chín
Gió lạnh và hơi sương
Đâu người nâng niu hái?
Bên đường, bông hoa dại
Vẫn khoe sắc vẫy vờn
Theo gió lạnh tỏa hương
Dập dìu ong bướm liệng.
Gửi đắng nhụy làm mật
Thêm vị ngọt cho đời
Dâng sắc tím tuyệt vời
Gắn bó tình đôi lứa
Dù trời chan nắng lửa
Dù gió rét cắt da
Dù mù mịt sương sa
Mướt ngời tươi hoa lá...
Tên vẫn gọi là dại
Chẳng biết tay người trồng
Nở tím cả trời đông
Tỏa say tình luyến ái.
Ngày 09/12/2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét