Powered By Blogger

Thứ Tư, 4 tháng 1, 2017

Nghịch mùa

Thu đã qua rồi, ta ngóng cơn bấc thổi
Mang rét về dệt cái lạnh mùa đông
Cho dịu đi những trận bão giông
Thâu hơi ấm nồng nàn tình đôi lứa

Đông đến rồi, bấc về thưa thớt quá
Chút lạnh thoảng qua như vừa chớm thu
Lả tả cánh rơi, hoa cúc cuối mùa
Đàn sếu chùng chình chưa chịu đi tránh rét

Ngày giữa đông, bỗng rực soi nắng đẹp
Trời xanh trong, cánh bướm chập chờn
Đào hé nụ, mơn mởn chiếc lá non
Hây hẩy mát, cơn gió nồm chợt đến

Trời nóng nực những ngày áp tết
Dường như hè khi chưa độ vào xuân
Tú hú ngác ngơ tiếng hót lạc vần
Đầu hiên vắng, lựu chực khoe sắc lửa

Mùa đông này, trời chẳng cho rét nữa
Nỗi nghịch mùa, liệu có lắm trớ trêu?
Ngước nhìn lên, một mảnh trăng treo
Leo lét cháy trong đêm khuya quạnh vắng.

Mùa đông hỡi! Ta vẫn đang đợi ngóng
Đủ tiết bốn mùa theo nhịp đập thiên thu.

                                                      05/01/2017






















Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét