Ơi hời ngày tám tháng ba
Chị em sợ nhất về nhà... làm cơm
Sợ ông chồng vẫn lươn khươn
Sợ con chợt ốm nằm ườn đắp chăn.
Thôi thì việc bận cả năm
Tháng ba ngày tám cùng ăn nhà hàng
Để nàng thả chút mơ màng
Mắt cười lúng liếng cho chàng đắm say...
Nhìn nàng chàng thấy thật may
Làm chồng sướng thế, đêm nay...sẽ là...
"Một rằng thương, hai rằng thương
Có bốn chân giường gãy một còn ba"
Ngày mai, khỏi chết với bà
Mang ngay đi sửa, liệu mà chỉn chu.
(7/3/2017)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét