Bài 1
Nắng quái đỏ mây
Chim bay rã cánh
Rừng âm u.
Bài 2
Sấu già trút lá
Sen nảy xanh hồ
Phượng ủ hoa
Bài 3
Gió quất mưa
Mưa quất mặt
Co quắp vỉa hè.
Bài 4
Mù mịt sương
Chim gọi đàn thê thiết
Vùng khuya.
Bài 5
Nắng mật ong
Chập chờn cánh bướm
Mơ...
Bài 6
Nắng gọi mây
Mây gọi gió
Cánh đồng xôn xao.
Bài 7
Nắng cháy cơn mưa
Ve sầu núp bóng
Đường xa.
Bài 8
Một tin nhắn
Động xao lòng
Tỏa hương thơ.
Bài 9
Người về
Cháy đỏ vàng hương
Rưng rưng lá rỏ hạt sương...lạnh chiều.
Bài 10
Nét chữ run trên bảng
Bụi phấn bay
Trắng mái đầu.
Bài 11
Nắng đỏ
Cát khô
Hoa xương rồng
Bài 12
Trăng sa làm vỡ mặt hồ
Sóng cười nghiêng ngả
Thuyền thơ chòng chành.
Bài 13
Lộp độp sương rơi
Chim kêu xé trời
Phập phồng đêm.
Bài 14
Mưa rào
Bong bóng mặt ao
Nòng nọc lao nhao nhảy bờ.
Bài 15:
Lỡ đường
Chẳng có chiếu manh
Lá khô vun lại cũng thành thảm êm.
Bài 16:
Tam Đảo
mờ ảo sương
Ai thương thì về.
Bài 17:
Nắng cháy
Lúa trổ đòng
Khát cơn mưa
Bài 18:
Lúa ló đòng
Mưa tuôn
Trắng đồng.
Bài 19
Nắng cháy
Đất khô
Ngô nghẹn cờ
Bài 20
Trống vào
Trò láo nháo
Buổi học cuối năm.
Bài 21
Thơ rơi trên cát
Sóng hát
Biển xôn xao.
Bài 22
Người đi vào cõi sương tà
Để người ở lại
Mây sa trắng đầu.
Bài 23
Giá băng
Ủ nụ mầm
Hoa xuyên tuyết.
Bài 24
Trăng sa
Lá chuối cong mình
Đổ òa ánh sáng.
Bài 25
Thuận mùa
Lúa trĩu bông
Chuột đồng lấp ló.
Bài 26
Về làng
Người quen thành lạ
Màu thời gian.
Bài 27
Đồng hoang
Cỏ tung hoành
Lúa gọi.
Bài 28
Mỏm đá chon von
Mưa nắng
Hòn Vọng Phu
Bài 29
Phanxipăng
Đá chọc trời
Đại bàng tung cánh.
Bài 30
Núi thả sông
Sông tìm ra biển
Biển nhuộm bầu trời.
Bài 31
Danh- phù vân
Lợi- phù vân
Vi vu.
Bài 32
Phận người
Cát bụi
Gió bay.
Bài 33
Rừng xanh núi đỏ
Vọng hồn
Những cuộc tìm kiếm.
Bài 34
Người điếc
Kẻ câm
Đôi mắt.
Bài 35
Đêm lặng
Sương rơi
Quỳnh thao thức
Bài 36
Giữa ngày
Tròn bóng
Bánh xe lăn
Bài 37
Điện sáng
Bóng đêm
Tiếng chổi tre
Bài 38
Khuya
Chuột rúc rích
Những đôi mắt đêm.
Bài 39
Ban mai
Hồng tươi nõn lá
Đóa vô ưu
Bài 40
Sương rơi
Ngời mắt lá
Muôn hạt mặt trời.
Lời bình bài thơ:
Trả lờiXóa"Trăng sa làm vỡ mặt hồ
Sóng cười nghiêng ngả
Thuyền thơ chòng chành"
"Bài thơ được đăng trên F- trang cá nhân của Nguyễn Anh Phương. Ba câu, điệu lục bát. Kèm theo ảnh ST về trăng trên mặt hồ. Tác giả có lẽ là nhìn ảnh sinh tình. Bài thơ vừa cũ vừa mới. Cũ là ở những hình ảnh quen thuộc xuất hiện trong nhiều thi phẩm xưa nay như: trăng, sóng nước, con thuyền. Nhưng lại rất mới bởi những ẩn ý sâu xa mà không phải ai cũng nhận ra. Bài thơ đã có sự tác động 2 chiều đối với của người đọc. Đầu tiên là rung cảm về cái đẹp. Trăng chiếu xuống làm cho những con sóng trở nên lấp lánh lung linh. Con thuyền như tắm dưới ánh trăng bồng bềnh trên mặt nước... Và thú vị hơn khi tác giả đã tạo được hình ảnh : "trăng sa" xuống làm "vỡ mặt hồ" khiến "sóng cười" rất hợp lý và độc đáo...Nhìn tổng thể, cảnh đêm trăng trên hồ hiện lên thật đẹp và thơ mộng. Nhưng chưa hết. Hãy chú ý những động từ được tác giả sử dụng: "sa", "vỡ", "nghiêng ngả", "chòng chành". Nó đều gợi cái không bình thường, đem lại sự lo lắng , bất an... Nó đẩy cái đẹp (của cảnh vật, của nghệ thuật...) mà ta đã cảm nhận vào tình trạng mong manh, dễ bị tổn thương bất cứ lúc nào... Phải là người có những trải nghiệm khá sâu sắc về cuộc sống, thiết tha với cái đẹp và lo lắng cho sự tồn tại của nó trong thế giới đầy biến động này thì mới viết nên được những vần thơ ám ảnh như vậy." (NBT)