Câu chuyện THẰNG CUỘI được kể tiếp:
...Trên cung trăng, ngày nào cuội cũng khóc vì nhớ trần, Chị Hằng dỗ thế nào cũng không nín. Cuội khóc sưng cả mắt, kiệt cả sức. Thương quá, chị Hằng đành bắc cầu dải lụa thả cuội về dù biết rằng cha mẹ của Cuội đã mất từ lâu rồi, nó sẽ phải sống cầu bơ cầu bất dưới trần gian. Cuội đi rồi, chị Hằng lại thấy buồn nhớ khôn nguôi...Thế nên mới có những câu như thế này:
Hằng tôi buông mảnh đèn trời
Đi tìm chàng Cuội chơi vơi dưới trần
Chàng dù chịu tiếng dối gian
Một lần chót gặp ngàn lần vấn vương
Cô nguyệt giữa chốn mù sương
Lòng này lạnh lắm ai thương ai cùng
Cuội ơi dưới chốn mịt mùng
Hãy nghe tiếng gọi về cung...thiếp chờ.
Ngày 4/3/2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét