Powered By Blogger

Thứ Hai, 22 tháng 10, 2018

Chẳng thể nào đổ lỗi...

(Thương tặng NTTT)


Chẳng thể nào đổ lỗi tại ai
Khi em không còn yêu anh nữa
Chưa chia lìa cũng đã là rạn vỡ
Một tiếng thở dài... máu lạnh chảy về tim.

Có thể lúc đầu em đã khờ khạo tin
Vội gắn bó với anh vì ông bà, cha mẹ
Chẳng chịu nghe nhiều trái tim nhắc khẽ
"Cô mình ơi! Đừng vội...nhỡ sau này..."

Có thể ngày ấy em chưa biết yêu
Hoặc hiểu tình yêu trong những điều đơn giản
Tưởng hôn nhân là nên cây hạnh phúc
Có vợ có chồng sẽ vượt gian nan.

Mấy chục năm ròng cuộc sống trải lo toan
Con gái, con trai học hành thành nghiệp
Lên ông bà những tưởng toại nguyện
Vậy mà sao càng sống càng chông chênh...

Biết làm sao... chiều đã  phủ trời đêm.
Cửa nhà thênh thang... đâu là tổ ấm
Bấc đã về... từng cơn rét đậm
Phụt tắt lửa đèn...buốt giá... chơi vơi.

                                               Ngày 16/7/2014

Viết cho người đàn bà cạn sức trong hôn nhân: Tiếc đến mấy cũng phải buông! - Ảnh 4

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét