Powered By Blogger

Thứ Hai, 23 tháng 8, 2021

TỰ CẢM TRONG CƠN DỊCH (BÀI 1)

Hiểm họa lan tràn ở khắp nơi                  

Dương trần lã chã giọt sầu rơi                 

Thôn làng quạnh vắng thưa chào hỏi  

Ngõ phố buồn hiu bặt nói cười        

Ước muốn tàn suy thời dịch dã          

Mong cầu thoát khỏi cảnh chơi vơi              

Tâm còn trĩu nặng nhiều đau đớn                 

Hận kẻ nào gây tội ngút trời.   

                                     (23/8/2021)                   

 

4 nhận xét:

  1. Bài thơ TNBCĐL rất hay, đẫm thời sự, DVD thưởng thức...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn bạn!Đau, thương, hận...Vậy mà chỉ biết ngồi nhà mà chắp vần như thế này...

      Xóa
    2. Mọi người đều tham gia phòng, chống dịch, trong đó có PA mà!

      Xóa
    3. Đã đành là vậy nhưng nhỏ nhoi quá! Mình thấy cảm phục các bạn nơi tuyến đầu...

      Xóa