Hôm nay mình nhận thấy
Đã cao tuổi thật rồi
Mưa phùn mãi không thôi
Trầm tư ngồi tự ngẫm
Thời trẻ gian khổ ngấm
Khi già muốn nghỉ ngơi
Nhưng sóng gió bể đời
Đâu có chừa tuổi tác
Thân nhàn hơn... vẫn nhọc
Phải nghĩ ngợi xa gần
Chẳng còn cứng đôi chân
Đầu quên quên nhớ nhớ
Họ hàng việc lớn nhỏ
Cứ nối dài triền miên
Thêm hàng ngõ xóm giềng
Vui buồn sang thăm hỏi
Già rồi nên sức yếu
Chả làm gì...yếu hơn
Tránh được lo giận hờn
Lại tăng phần lẫn trí
Phải thấy điều như thế
Để chủ động vượt qua
Vượt được sẽ nhận ra
Lòng mình đang hạnh phúc.
(Ngày 6/2/2023)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét