Một ngày lặng lẽ bước chân
Trời buông gió lạnh… thưa dần cánh hoa
Rối bời trong cuộc phôi pha
Thời gian chẳng thể xóa nhòa khổ đau
Hoàng hôn tỏa mãi cơn sầu
Dặm dài thiên lý… tìm đâu ân tình
Đất trời - một cõi vô minh
Rằm lên một đóa… soi hình nước non.
(15/2/2025)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét