Phương Anh
Chuyện cũ bao năm chẳng chịu rời
Trái nguyệt còn treo lời hẹn ước
Người sao mãi khuất nẻo xa xôi?
Tháng ngày đau đáu miền xa vắng
Nhuộm nỗi u sầu trong áng thơ
Trải ngọt bùi cay pha chát mặn
Đêm đêm ngồi lặng với trăng mờ.
Cuộc đời rủ bóng tà dương
Mong sao vững tiếp chặng đường ngày mai
Tìm vui câu chữ... miệt mài
Thời gian... chẳng thể phôi phai nỗi niềm.
(12h27 28/5/25)