(Nguyễn Thị Phương Anh)
Cuộc chiến đã lùi vào dĩ vãng
Sao còn nhức nhối con tim
Thế hệ sau vẫn kiếm tìm
Những câu hỏi mang bóng hình lịch sử.
Hỡi người lính của một thời máu lửa
Mỗi giấc đêm còn ám cảnh khói bom?
Nhớ đồng đội ngã xuống tuổi còn son
Nắm xương cốt mòn mỏi nơi hoang vắng.
Bao người mẹ lặng thầm trong đêm trắng
Vọng nguyệt cao gọi hồn đứa con yêu
Khi mất... đớn đau chưa làm được một điều
Rước đón con về quê cha đất tổ.
Giữa những ngày đất nước tưng bừng cờ đỏ
Hãy cùng nhìn lại một thuở đã qua
Bài học máu xương đừng để lạ xa
Thời chiến trận đừng thêm lần trở lại.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét