Năm mới sang rồi vẫn còn lạnh buốt
Hun hút đường quê, xao xác chợ chiều
Người mua bán kín bưng trong mũ áo
Run rẩy mời chào, lập cập nón nghiêng chao.
Sao trời lại cho mùa đông rét giá
Để ông bà tôi lạnh cóng tuổi già
Để cha mẹ tôi tái tê trong ruộng ngập
Cây mạ bợt vàng héo úa cả gốc non.
Sao trời lại cho mùa đông đằng đẵng?
Lạnh chẳng chịu đi để đón xuân về?
Bữa cơm muộn, cả nhà quanh bếp lửa
Bung nở tiếng nói cười bên chảo bắp rang.
Có phải nhờ dài đông rét mướt
Ta hiểu hơn nỗi vất vả mưu sinh
Càng yêu biết bao những mái ấm gia đình
Nghĩa tình đẹp- xuân nồng mùa băng giá.
ngày 05/01/2014

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét