Tháng Năm về thức dậy những tháng Năm
Thuở học trò, phất phơ tà áo trắng
Trang lưu bút, đã nhuốm vàng màu nắng
Một cánh nhung hồng, thẫm sắc thời gian
Tháng Năm về, mang nỗi nhớ miên man.
Tím bằng lăng, tím cả trời - biêng biếc
Lắng nghe lòng mình gọi ai da diết
Diều sáo ngân nga, theo gió đậu mây ngàn.
Tháng Năm này, gợi kỷ niện đã xa
Gương mặt bạn xưa hồng tươi màu nắng
Tiếng cười nói râm ran, rộn ràng đường quê vắng
Tay nắm nhẹ tay, xao xuyến ánh trăng ngà.
Tháng Năm, tháng Năm, bao tháng Năm qua
Từ biệt mái trường, hàng cây, cả những điều chưa nói.
Giấu đi mối tình đầu với chút niền nhoi nhói,
Ta bươn trải đời thường, bao vất vả gian nan
Rồi một ngày, chợt tỉnh trong ánh nắng chứa chan,
Thấy cánh bướm vàng chập chờn sau vòm lá.
Một tiếng ve gọi bầy, sao nghe tha thiết quá,
Ta muốn trở về, nơi thuở ấy xa xăm...
Góc sân trường, vương sắc đỏ tháng Năm
Gốc phượng già, chẳng còn tên hai đứa
Vương vấn đâu đây nỗi niềm xưa chan chứa.
Cánh phượng trao nhau, ửng chín má hồng.
Đây lớp học buổi thi, có tiếng sấm báo giông.
Bàn cuối kia, vẫn bóng hình bạn trai thuở ấy
Vẫn cô bé bàn bên, thỉnh thoảng quay sang đấy,
"Bảo tớ câu này, tớ chưa kịp luyện ôn!"
Đường trở về, trong sắc đỏ hoàng hôn.
Tia nắng quái rập rờn chùm phượng treo trước giỏ
Nói với nhau bao điều dự định lớn nhỏ
Ra trường rồi, chúng mình liệu có xa xôi...
Ngày lại ngày cho những tháng năm trôi
Hai đứa đã xa nhau hàng chục năm đằng đẵng.
Những kỷ niệm xưa, tưởng đã vào quên lãng
Nay trở về, trong nắng gió, xốn xang...
Tháng Năm về, nắng rực rỡ, mênh mang .
Trên bầu không, cánh diều căng đón gió
Chợt nhận ra bao điều ta muốn ngỏ
Xưa ơi hãy về, nhuộm sắc đỏ tuổi thu.
Ngày 8/5/2015

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét