Con gái yêu của mẹ!
Con đã lớn, đã trở thành phụ nữ
Có chồng, có con, là dâu cả trong nhà
Con sẽ thấy phận con sao giống mẹ
Bươn trải đời thường, những lúc giáng thăng...
Con sẽ thấy có rất nhiều đêm trăng
Nhưng đâu chỉ vầng nguyệt kia đầy đặn
Đâu chỉ có vằng vặc, sáng trong, tròn trặn
Mà còn nhiều đêm mờ mịt lạnh sương mù...
Còn nhiều đêm mảnh mai giữa trời thu
Cháy khuyết trên cao chờ đêm tàn, bóng nắng
Con sẽ thấy hạnh phúc của con có thể chỉ là mảnh trăng trắng
Soi chiếu thâu đêm chẳng đủ ấm không cùng...
Con và chồng, vẫn là cuộc sống chung
Nhưng sẽ là dị mộng nếu không cùng cố gắng
Nếu không cùng một niềm yêu, một niềm mong về một hướng
Năm tháng bào mòn, gốc rễ sẽ lung lay...
Con có thể chấp nhận cuộc sống đầy rủi may
Và sẵn sàng ôm điều rủi để chồng con may mắn
Sự hi sinh đó con sẽ cho là đúng đắn
Giống như bao người phụ nữ chốn nhân gian.
Thế rồi mọi việc con đa mang
Giống như mẹ, đã từng mấy chục năm đằng đẵng.
Để có ngày tưởng rằng những gì mình chăm bẵm,
Vụt khỏi tầm tay, lạnh lẽo vô tình...
Nếu có lúc đó, con ơi chớ vội tin!
Hãy nhẫn nại bằng yêu thương bao bọc
Bởi tình mẫu tử đắp vun từ bao công khó nhọc
Lúc này chưa đủ hiểu, nhưng thấm thía mai sau...
Mẹ không thể đi cùng con mãi dài lâu
Không mãi là chỗ vịn khi con khụy ngã
Vì thế, mẹ mong con trước sóng to gió cả
Hãy chân cứng đá mềm, vững vượt gian nan.
Con sẽ như mẹ, nuôi dạy cái con,
Sẽ hưởng trái ngọt sau bao năm tháng dày công chăm bón
Nhưng con phải hơn mẹ, bởi còn bao điều tốt đẹp đang đón
Hạnh phúc thăng hoa tỏa ấm chốn con về.
Ngày 4/5/2015

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét